(Bình luận bóng đá) – Ngay trên sân nhà, ở đấu trường Champions League mà họ đặt nhiều kỳ vọng nhất, Man City vừa bị Bayern Munich dạy cho một bài học bóng đá nữa sau thất bại 1-3.
Tức là Man xanh vẫn chưa “lớn” thêm so với mùa 2011/12, mùa giải mà họ cũng thất bại trước Bayern và bị loại ngay từ vòng bảng. Cũng tức là đội chủ sân Etihad chưa thể bước vào hàng ngũ các CLB lớn trong làng bóng đá châu Âu, và đâu đó đã xuất hiện những lời chỉ trích kiểu “tát nước theo mưa” rằng tiền không mua được đẳng cấp.
Nhưng thực ra, trong số các đội bóng mạnh ở Anh, Man City có lẽ là CLB đầu tư cho tương lai một cách bài bản nhất. Với túi tiền không đáy của mình, Sheikh Mansour không cần phải bắt Man City trở thành một “con bò sữa” như những gì nhà Glazer đang làm với Man Utd.
Cách mạng bóng đá ở Etihad
Với định hướng trở thành một quốc gia gì-đó-ngoài-dầu-mỏ, các ông chủ UAE cũng có thừa sự kiên nhẫn để xây dựng Man City thành một phần trong đế chế thương mại và thể thao của họ, chứ không phải là một món đồ chơi (và thay đổi HLV xoành xoạch) như Chelsea trong tay Roman Abramovich. Ở Etihad, các HLV có thể đến rồi đi, nhưng triết lý của đội bóng thì đã được thiết lập một cách vững chắc.
Từ cuối năm 2012, Man xanh đã thuê Txiki Begiristain và Ferran Soriano về để xây dựng chiến lược cho CLB. Đó là hai trong số những kiến trúc sư cho thành công của Barcelona những năm gần đây, và cũng là đại diện cho những tinh túy của trường phái TBN, một trong hai nền bóng đá đã chinh phục cả thế giới trong những năm đầu thế kỷ 21.
Trường phái còn lại, bóng đá Pháp, cũng xuất hiện ở Etihad dưới hình bóng của Patrick Vieira. Dưới tay Vieira, các đội U-13 và U-14 của Man City đều đã giành chức VĐ nước Anh mùa bóng trước, và đội U-19 thậm chí còn dạy cho những đối thủ cùng lứa bên phía Bayern một bài học bóng đá khác sau chiến thắng 6-0 giữa tuần qua.
Và điều đáng nói không nằm ở kết quả: lứa trẻ của Man City, theo tiết lộ của Vieira, đang được đào tạo với một cách thức hoàn toàn khác, với phương pháp tập luyện của châu Âu lục địa – nơi người ta coi bóng đá là một cuộc chiến, không phải một trò chơi như người Anh.
Những người như đội trưởng Marco Lopes hay tiền vệ Jack Byrne tập luyện 2 buổi/ngày, và được dạy cách tư duy với bóng đá: phải làm gì khi tỷ số là 1-0, là 1-1, khi trận đấu còn 10 phút, còn 15 phút, khi đối thủ thay đổi sơ đồ chiến thuật…
Đó là những điều mà các CLB phát triển theo tư duy “đội-1-là-tất-cả” như Chelsea, M.U, Liverpool hay Tottenham không có được, và khi đối thủ duy nhất sở hữu mô hình tương xứng – Arsenal – không có đủ nguồn lực tài chính, thì hãy tin rằng tương lai của bóng đá Anh sẽ nằm trong tay Man City. Sớm hay muộn, sẽ là như vậy.
Trường An