M.U sẽ còn mạnh hơn sau “cú ngã” tức tưởi này
Hậu M.U – Real: Mourinho vẫn là bậc thầy đọc trận đấu
Mourinho nộp đơn “xin việc” ở Old Trafford
1. Chiếc thẻ đỏ oan nghiệt mà trọng tài Cuneyt Cakir rút ra với Nani dường như đã làm đổi chiều hoàn toàn trận đấu. Real Madrid từ chỗ đang thất thế trở thành người thắng cuộc, còn Man United từ chỗ đang chiếm lợi thế cực lớn, trở thành kẻ chiến bại cay đắng.
Chiếc thẻ đỏ ấy sẽ dễ tạo ra cảm giác Real Madrid đã đi tiếp một cách không thuyết phục. Rằng họ đã chơi bóng với 12 người. Nhưng nếu ai đã nghĩ vậy, xin hãy ngẫm về thống kê sau đây:
Trong 3 mùa giải gần nhất, đã có tổng cộng 7 thẻ đỏ được rút ra trong các vòng knock-out. Và đáng chú ý, là 5 trong số này giúp cho 4 đội bóng sau đó… vào tới trận chung kết. Cả Bayern (chung kết mùa 2009/10), cặp Barca-Man United (chung kết mùa 2010/11) và Chelsea (chung kết mùa 2011/12) đều đã đi tiếp dù phải nhận những chiếc thẻ đỏ định mệnh dành cho đối phương của họ. Có thể dễ dàng nhận ra rằng 2 đội trong số đó sau này đã đăng quang.
Chelsea có thể đã không thể vượt qua tứ kết mùa 2011/12, nếu Pereira của Benfica không dính thẻ đỏ ở phút 40.
Barca, thậm chí đã phải “nhờ” đến 2 chiếc thẻ đỏ cực kỳ quan trọng để đăng quang năm 2011. Một dành cho Van Persie của Arsenal ở vòng 1/8, khi tỷ số đang là 1-1, nghĩa là cho đội bóng Anh đi tiếp. Một dành cho Pepe của Real Madrid ở bán kết lượt đi, mở ra cơ hội cho Messi lập cú đúp vào cuối trận.
Bayern Munich đã vào chung kết mùa 2009/10 sau một trận đấu “hút chết” tại Old Trafford ở tứ kết, khi chiếc thẻ đỏ của Rafael thay đổi hoàn toàn cục diện.
Và chính Man United, cũng đã có mặt tại trận đấu cuối mùa 2010/11, khi Ramires của Chelsea nhận thẻ đỏ trong cuộc đối đầu tại tứ kết.

Thẻ đỏ với Nani đã thay đổi số phận của trận đấu
2. Điều đó có nghĩa như thế nào? Chiếc thẻ đỏ cho đối phương tạo cho người ta ấn tượng rằng đội thắng cuộc không xứng đáng. Rằng họ không đủ mạnh, và nếu có đi tiếp thì cũng sẽ “chẳng nên cơm cháo” gì.
Nhưng thống kê đã chỉ ra: cuối cùng thì những kẻ “hút chết” ấy, những kẻ đi tiếp nhờ các tình huống gây tranh cãi, những tình huống đảo chiều số phận ấy, lại được vinh danh như kẻ mạnh nhất.
Trong số 4 trường hợp trên, người ta đều nhận thấy rằng những kẻ chiến thắng mang 2 bộ mặt: Chelsea của năm 2012 là một kẻ không có khả năng đàn áp đối phương, nhưng lại có khả năng nhẫn nhịn và chờ thời cực tốt. Bayern Munich của năm 2010 là kẻ mạnh mẽ nhưng bốc đồng. Man United và Barca của năm 2011 hùng mạnh nhưng dễ bị “bắt bài” nếu đối phương đủ hiểu họ.
Cái mặt xấu khiến họ phải nhờ đến việc đối phương bị đuổi người mới đi tiếp. Cái mặt tốt giúp họ tiếp tục chiến thắng ở những vòng sau.
3. Đến lúc này thì chưa thể kết luận được Real Madrid của năm 2013 thuộc tuýp đội bóng nào. Họ đã luống cuống tại Old Trafford, họ chơi không mạch lạc ngay cả khi đang hơn người và đã dẫn trước. Nhưng họ cũng có mặt tốt: cú sút xa của Modric thể hiện rằng đó là một tập thể có những cá nhân có thể quyết định trận đấu. Những phản xạ của thủ môn số 2 Lopez nói rằng đội bóng ấy cũng có đôi ba phần bản lĩnh.
Nếu nhìn vào những thống kê ở trên, vẫn có lý do để tin rằng Real Madrid, kẻ đã nhọc nhằn thắng M.U, kẻ đang bị báo chí Anh quy kết là “đá bóng 12 người”, có thể sẽ còn tiến xa.
Có thể là bởi họ thực sự còn sức mạnh tiềm ẩn. Hoặc có thể nói một câu đầy duy tâm: đó là số phận. Số phận đã muốn Bayern, M.U, Barca, Chelsea vào chung kết những năm trước. Số phận giúp Real đi tiếp. Số phận mang màu đỏ.
Open all references in tabs: [1 – 4]